Thứ Tư, 25 tháng 2, 2009

ĐƯA TIỄN

Đồng cạn đồng sâu phở đất
Bờ tre treo mảnh trăng cong
Chị đi mà không kịp ngó
Cây đa giếng nước đầu làng

Cọng rơm cong mình trở dạ
Chiều đi trên từng kẽ tay
Mẹ quẩn một đời cơm áo
Chị ơi nước chảy đá mòn?

Gió nhẹ vườn ai tiếng chim
Tóc thơm vương nắng bao lần
Lời ru văng vẳng qua đầu xóm
Rớt lại câu hò đây. Chị ơi!

Em đưa đường xa mấy nhịp
Cầm tay anh dặn khẽ khàng
Trở vai mai về phố huyện
Nhớ mang theo giọt sáo đồng.

VIẾT Ở VINH

1. Cơn gió phơn về đâu núi xa
Thắt ngang ngực chị một đêm hè
Khô rang vai áo mồ hôi mặn
Lưng chị cong lên hỏi đất trời.

2. Ai ơi bận bịu bần thần
Chị đang bận bịu thương thầm người dưng
Ngọt lành như giọt mía mưng
Khi không mà lại quay lưng dỗi hờn.

3. Chao ôi là gió thổi lùng nhùng
Chiều chớm thu giật mình chị hiểu
Tên ai lạ thế tự nhiên quen
Đêm yên lành cắc cớ gọi trong mơ.

4. Lá me rụng tím chiều phố huyện
Gió tạt áo bay. An ngẩn ngơ
Ừ thôi! Chị về bên ấy
Đừng kể cho người trong giấc mơ.

SINH TỒN

Róc rách chảy xa vời như tiếng hát
Giữa đêm khuya lập hạ dưới trăng hè
Nắm tay em giật mình qua cửa động
Đêm lung linh huyền diệu lẽ sinh tồn.

BIẾT LÀ

Anh về hỏi lại bến Son
Ai mang con nước vào trong núi ngàn
Em huơ tay vẫy hạt vàng
Lấm lên vai áo bâng khuâng biết...là!

VÀ EM

Trời đất vừa trang điểm lại
Xanh trong biêng biếc thần tiên
Phà Xuân Sơn một ngày lộng gió
Phong Nha huyền bí và em.

BẼN LẼN

Nào đâu ngọn gió Lào phơn phớt
Tạt má em nghiêng nửa trời chiều
Đêm phố Vinh và em bẽn lẽn
Hạt mưa nào rớt giữa trời trong.

KÝ ỨC

Bỏ làng ra phố chân rạ đồng quê
Em về đâu chênh vênh gió bụi
Đà Nẵng đổi trao đêm ngày hai phía
Thành phố hoàng hôn có vạn mặt trời

Đi trên con phố nghiêng đêm
Mưa thả mình bờ rêu mỏng
Ta tìm em trong mơ và huyền thoại
Vó ngựa xa tăm đưa đón nỗi phiền

Một chiều đi ngang qua bùng binh
Đường Hoàng Diệu dậm chân đứt dép
Xe ngựa thênh thang đâu rồi con đường nhỏ
Ngẩn ngơ buồn chiếc đứt để đâu

Chân đứt dép, ừ thì dép đứt
Nhẹ như chưa mang dép một lần
Cả chiều mưa gió đưa xao xác
Ngất ngưởng giả đò dép không đứt quai

Ai xuôi ai thao thiết nhớ ai
Khăn gói gió đưa em bỏ làng không hẹn
Ta rưng rưng nhắn hỏi
Em về đâu?