Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2008

VIẾT Ở GHỀNH RÁNG 2

Biết là không mong gì được nữa
Từ dạo ta trèo lên ghềnh Ráng
Đá Trứng trôi trên dốc Mộng Cầm

Chẳng bao giờ nói nữa đâu em
Tuổi trẻ anh đi cùng nỗi nhớ
Đời cứ nghèo riêng một nhành hoa

Anh chưa nói với em điều gì
Mà cho có những điều suy nghĩ
Như mây bay
Trằng một vòm trời qua vầng trán ước mơ.

Không có nhận xét nào: