Lương
Thị Hồng Đào
Hương vị
tết quê
Những ngày cuối năm, kẻ tha hương
nghe lòng xốn xang nỗi nhớ quê, dù lo nghĩ bề bộn chồng chất họ cũng cố thu xếp
về. Những chuyến tàu xe đầy ắp đón bao đứa con xa kịp về tết quê bỏ lại sau
lưng cái xôn xao, náo nhiệt nơi chốn thị thành.
Dù ở bất cứ nơi đâu, cái hương vị quen thuộc, ngây ngất của tết quê là
mùa hương nếp mới. Xóm thôn náo nức xay giã giàn sàng, gói bánh chưng, bánh
tét, bánh tài, bánh ú, …Ôi chao! Đủ các thứ bánh đón tết mừng xuân. Nhà nhà ai
đấy bộn bề nào lá, nào nếp, nào lạt, thịt mỡ, nhụy ngon cố khéo lên cho chiếc
bánh xưa của tiền nhân tròn hơn, vuông hơn, xinh xắn hơn. Nồi bánh bắc lên, con
trẻ vui đùa quanh bếp lửa, hí hửng rạng rỡ trên từng khuôn mặt. Người ngồi thêm
lửa trông nồi bánh đón xuân, họ như quên đi bao lo toan nhọc nhằn một năm vất
vả. Có nhà nấu sớm bánh đã vớt treo quanh dàn bếp. Tối đến lại, âm thanh của
nhịp chày, chả lụa, chày đóng bánh khô, bánh nổ, rồi tiếng lao xao, lách cách
chùi rửa xoong nồi, người dân quê như thức trọn thâu canh cho ngày tết cận kề.
Phiên chợ tết quê náo nức với bao âm thanh rộn rã. Kẻ gánh người gồng,
nhanh mua kịp bán, tiếng cò ke eo sèo, mặc cả hòa trong tiếng gà vịt láo nháo,
tiếng lợn eng éc. Đủ vị, đủ thứ, không thiếu thứ gì, người người tay xách nách
mang, có người như muốn gánh cả chợ về nhà. Ai cũng muốn có đủ để chẳng thua đủ
ba ngày tết. Một góc chợ xa, rực vàng mai và vạn thọ, hai thứ hoa dân dã đậm
hương vị tết quê. Nghèo rớt mồng tơi cũng cố chọn nhành mai vàng để vơi đi cái
cực đeo đuổi và trên bàn thờ tổ tiên một bình vạn thọ rực thắm đón xuân. Gian
chợ quần áo mới đông người chen lấn, họ ngắm nghía dài ngắn, vây chật… Cả năm
lam lũ cố chọn cho con bộ áo mới vừa vặn ngày tết, người khoe với làng xóm họ
hàng.
Đêm
giao thừa, con trẻ xúng xính áo mới lạy kính tổ tiên, cả nhà quây quần chúc
tết. Chúc năm mới phát tài, đắc lộc, công thành danh toại, vạn sự an khang.
Sáng mùng một các cụ cao niên, áo dài khăn đóng, tề chỉnh xông đất chúc tết mọi
nhà an lành năm mới. Hết giờ xông đất, ai nấy yên tâm “ có thờ có thiêng, có
biêng có lành”, ấy là lúc mọi người vui chơi thoải mái. Tết đến là dịp để mọi
người thăm hỏi “ phải trái ” với nhau, sui gia, họ hàng, bạn bè, trai gái gặp
nhau chuyện trò rôm rả sau một năm đầu tắt mặt tối. Lời đầu năm từ cửa miệng
phải ý đẹp lời hay, câu chúc thấu tình đạt lí, tránh nói điều khiếm nhã, xằng
bậy, càng quấy làm mất vui ngày Tết.
Tết là dịp lễ chùa đầu năm của người dân quê. Già trẻ, trai gái nô nức
như ngày hội. Chùa làng là nơi gắn bó với họ như một đại gia đình, nơi họ đã
gửi niềm tin yêu thành kính. Ngày thường có người tất bật, có khi đi ngang cổng
chùa nhưng tâm trí mải lo chuyện miếng cơm manh áo. Ngày Tết là thời khắc sâu
lắng để họ thành tâm cầu nguyện, mong ước nhũng điều tốt lành năm mới. Lời ước
nguyện bên mái chùa là niềm động viên an ủi với người dân quê, giúp họ quên đi
bao nỗi nhọc nhằn lao khổ. Chùa quê còn là nơi đùm bọc thương yêu đậm tình làng
nghĩa xóm. Bao bực tức, xích mích, giận dỗi ngày thường bỗng nhiên hôm tết lễ
chùa, ai cũng rộng lòng tha thứ, hoan hỉ, mọi buồn phiền ưu tư tan biến để nghe
lòng thanh thản vô tư.
Tết quê thấm đậm tình quê dạt dào, lai
láng, người xa quê dạ nhớ khó quên !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét